Friday, July 1, 2005

Hán Thành

Ở Hán Thành mùa hè nóng rực lửa, cuối tuần tôi hay đáp xe điện ngầm đi ngao du các trạm xe chằng chịt, ghé các trung tâm mua sắm ở ngay từng trạm. Ăn kim chi ngán tận cổ, vừa cay vừa nóng. Lâu lâu ăn một lần thì thú vị, còn ăn hàng ngày, tuần này qua tuần khác chỉ có nước chết. Nhiều lúc, phải đi cả tiếng đồng hồ, từ Ichon lên tuốt Seoul để tạt qua tiệm phở Việt Nam, làm một tổ phở cho đở nhớ mùi hành trần, mùi hồi, mùi nước phở thơm lừng tận xứ California.

Ở Ichon khi ăn cơm phải biết giá trị hạt gạo. Đây là nơi chuyên cung cấp gạo dành riêng cho Vua Hàn Quốc từ thuở xa xưa. Ichon cách Hán Thành vài chục cây số, nơi đây nổi tiếng sản xuất gạo ngon nhất nước. Hạt gạo tròn tròn, mập mập và ngắn ngắn không giống như gạo ở Việt Nam. Ăn bát cơm trắng nghe ngọt ở đầu lưỡi, thưởng thức cái vị dẽo và thơm của giống gạo nổi tiếng một thời chỉ dành riêng cho vua chúa quan quyền. Người Đại hàn không chỉ ăn cơm trắng, họ có cơm tím, có cơm trộn lẫn giữa cơm và đậu đen, nhiều khi bạn bất ngờ ăn một chén cơm trộn với đậu xanh, khoai lang có màu vàng lẫn lộn với màu trắng, và vô miệng mà không muốn nhai, muốn nuốt, để đó còn thường thức mùi thơm của khoai, của cơm cho đã.

Không cần lên tận Hán Thành mới có kim chi ngon, ở Đại Hàn, kim chi chổ nào cũng tuyệt, từ Ichon cho đến Cheongju, lắm thứ, lắm kiểu kim chi. Kim chi không chỉ giới hạn từ bắp cải; chỉ riêng cải cũng có hàng chục thứ cải rồi. Có kim chi làm từ thân cải, có kim chi làm từ củ cải, có kim chi cay xé họng, kim chi vừa vừa, kim chi làm từ giá, dưa chuột, hành lá, măng, ớt…rau quả nào cũng làm kim chi được, thậm chí có cả sâm kim chi luôn. Trung bình, mỗi bữa cơm họ dọn ra vài dĩa kim chi, dọn càng nhiều càng đắt tiền. Nhà càng giàu, càng quyền quý bữa ăn càng có nhiều dĩa kim chi. Đi ngang nhà hàng, bạn liếc sơ trên bàn, có hai ba chục đĩa kim chi bày la liệt, bạn biết túi tiền của bạn cũng phải đầy đầy.

Đến Hàn Thành phải để ý thịt chó. Dĩ nhiên đây là món quốc hồn quốc túy. Mùa hè, hình như bắt đầu Tháng Sáu, dân Đại Hàn có lệ ăn thịt chó để giải nhiệt. Chó phải là cho non, chó còn tơ. Thịt chó mắc không thua gì thịt bò. Tuy nhiên muốn ăn thứ độc này phải biết chỗ ăn, các quán hàng bình thường không bày bán thịt “cầy’. Ở đây cả năm rồi, tôi vẫn chưa dám thử, tìm cách thối thác hoài nhưng không biết lúc nào thì bị xiêu lòng.

Trong các thức ăn, tôi chịu món gà hầm nhân sâm chấm muối biển. Không phải dân Đại hàn ai cũng nấu món này ngon. Tôi thử cả chục tiệm, mỗi nơi nấu mỗi khác, có nơi xoàng xoàng, có nơi ngon, có nơi ăn rồi còn muốn ăn thêm một con nữa.

Kiều nữ Đại hàn lại xuống đường tháng 6/2005


Bạn có bao giờ lạc vô rừng kiều nữ chưa? không phải chục cô, trăm cô hoặc ngàn cô đâu. Cứ tưởng tượng có hơn 5 ngàn kiều nữ thì bạn biết mình bị lạc giữa rừng tiên. Hồi tháng 10 năm ngoái, hơn 5 ngàn kiều nữ Đại hàn xuống đường phản đối luật phạt quá khắt khe không những đối với các chủ động, các kiều nữ mà luôn cả khách tìm hoa, làm kinh doanh bị kiệt quệ. Điều lạ lùng là các em đeo khẩu trang hết che bớt mặt nên khó đoán em nào đẹp, em nào xấu. Nhưng chỉ còn thấy đôi mắt long lanh thì thiệt tình em nào cũng sắc nước hương trời. Thị trường mua hương bán phấn ở Đại hàn lên đến bạc tỷ dollars, vì luât khắt khe nên khách không lai vãng, mấy em bị ế ẩm, phải đồng loạt xuống đường.
.
Hooker Hill (Kiều nữ đồi)

Ở Hán thành, có khúc đường nổi tiếng. Báo chí đặt tên là Hooker Hill, tạm dịch là Kiều nữ đồi. Thấy báo chí tường thuật dữ quá tôi tò mò lên coi cho biết. Té ra chỉ có một khúc đường, vì dốc hơi cao nên gọi là đồi cho văn vẻ. Ở đây tập trung bar rượu, motel, nhà nghĩ....lúc cực thịnh mấy em đứng ngoài tiệm, ăn mặc mát mẽ mời chào, lôi kéo khách, ra vào tấp nập. Bây giờ vắng hoe, kiều nữ phải bỏ nghề.

Nghề nào cũng vậy. Chắc mấy em trốn thuế, làm ăn tiền mặt nên chánh phủ thất thu. Nghe đâu vì mấy cái luật phạt vớ vẩn đó mà thành phố mất toai hàng trăm triệu dollars mỗi năm. Quán xá đóng cửa, bia rượu ế ẩm, khách sạn dẹp tiệm, công nhân thất nghiệp...làm ảnh hưởng dây chuyền.

Thursday, June 30, 2005

Bảy Ngày Trong Một Đời Người


Monday

Buổi sáng
Khi cây cỏ, chim muông
Vẫn còn ngái ngủ
Khi con chó nhỏ nhoi
Vùi mình êm ả
Bên những giấc mơ

Ta uống chung ly cafe
Không có điếu thuốc
Để thả khói vòng vòng
Như thời trẻ dại
Không có mộng mơ, làm dáng
Như thuở nhìn trăng và sao

Ta hôn nhau vội vàng
Tiển biệt
Chúc em một ngày
Không có ưu phiền
Khó chịu...

Tuesday

Thêm một ngày
Bắt đầu
Bằng những điều quen thuộc
Ta mong em bình an

Wednesday

Nếu có điều gì em muốn nói với anh
Thì hôm nay là ngày của em
Không cần coi bói anh cũng biết
Hôm nay là ngày tốt
Không quá sớm để khỏi làm bỡ ngở
Không muộn màng để bớt lo âu

Em cứ nói đi
Ta vẫn còn thời gian vừa đủ
Để dòm trước ngó sau
Để vui hai ngày và phiền muộn bốn ngày
Em nói đi cho dù chua xót
Đắng cay nào anh cũng lắng nghe em

Thursday

Ba ngày rồi lại bốn ngày
Bốn ngày rồi lại ba ngày với nhau

Friday

Ngày mai mình sẻ ngủ vùi
Không có tiếng đồng hồ báo thức
Quên đi những vụn vặt trong ngày
Những chì chiết ưu tư

Ít nhất cũng có điều
Cho mình chờ đợi
Ngày mai, ta chờ ngày mai

Saturday

Cứ để thời gian chầm chậm đến
Rồi đợi ngày mai chóng lụn tàn
Ta cũng sẽ qua đò một chuyến
Sợ thuyền, sợ bến, sợ sang sông

Sunday

Gió gỏ cửa gọi về
Dây điện nằm chết giữa đêm khuya
Ta trở giấc quạnh hiu
Đời viễn du tóc trắng theo ngày

California 27 May, 2003

Wednesday, June 29, 2005

Tháng 8 Ở Thương Chánh

Tháng tám ta về
Mưa không ướt đất
Em sang sông rồi
Có khóc cũng bằng không

Sóng cứ vỗ về
Lời ru của biển
Nước mặn hay là ta mặn môi

Con còng chạy lăng tăng
Một đời không đến chổ
Thuyền giong buồm rồi
Thôi bến đợi mà chi

Phan Thiết 1997

----------------
Phan Thiết, Mưa và Bài Thơ Thứ Nhất

Tháng 4 mưa về thôi em hãy vội
Quên ta đi cho lá rũ tương tư
Nhỡ mai tóc ướt và môi ướt
Mắt có còn buồn vẫn ấm trong ta

Tháng 4 mưa về em có hay
Lòng ta mềm như những bàn tay
Tiển bày chim trên hàng dây điện cũ
Chiều mưa về nghe chúng bổng xôn xao

Tháng 4 mưa về vỗ trên phố biển
Lời ru nào rồi cũng như mưa
Gởi người giọt mưa nổi đau ta đó
Có xa nhau xin nhớ giữ như xưa

Tháng 4 mưa, tháng 4 còn mưa
Tháng 4 mưa, mưa mãi không thôi
Nhỡ mai tóc ướt và môi ướt
Mắt có còn buồn vẫn ấm trong ta

Phan Thiết – 1977

-----------------
Sông Mương Mán và Ga Phan Thiết

Ta bên này em bên kia sông
Chiều có về không kịp chuyến đò
10 năm cũng vẫn con sông đó
Mà bến chiều nay vắng một người

Ta bên này em bên kia sông
Chiều có về không kịp chuyến tàu
10 năm cũng vẫn sân ga đó
Mà tiếng còi nghe thấy não nùng

PT 5/1993

--------------
Mai Sao Em Có Qua Cầu

Rượu ngon không có ai mời
Hững hờ ta chuốc cạn lời cho ta
Mai sao em có qua cầu
Gió bay mặc gió tình bay mặc tình


Saturday, June 18, 2005

Em có sợ Mai xanh nấm mộ

Mưa có về
Ngang đó chưa em
Sao ta nghe
Sóng ở trong lòng

Ta gửi tình
Trôi theo mấy nẻo
Chiều lênh đênh
Sương khói lạnh mờ

Ngày có dài
Theo tiếng âm u
Em có sợ
Mai xanh nấm mộ

Ai thả nhánh
Sông về mấy phố
Đời nhẹ tênh
Trong áo tang thương

Thôi em ạ
Ngủ ngon em nhé
Tuổi thơ bay
Năm tháng đong đưa

Trong xa xăm
Tiếng còi đến muộn
Ga không chờ
Tàu đi qua mau


Ga Mương Mán 1980

Còn Một Chút Buồn Ở Cà Ná

Nắng rơi, nắng rơi
Trong cuối trời quên lãng
Mưa về, mưa về
Rừng ngủ đã trăm năm

Còn một chút buồn
Thả bay theo gió
Gió về trời
Buồn hoá kiếp mây trôi

Nắng rơi, nắng rơi
Trong cuối trời quên lãng
Mưa về, mưa về
Rừng ngủ đã trăm năm

Còn một chút tình
Thả trôi con nước
Nước bỏ nguồn
Tình hóa kiếp rong rêu


Cà Ná 1978

Friday, June 17, 2005

Our Collections


Dĩa Chu Đậu, thế kỷ 15, hình kỳ lân vờn mây đứng trên đồng tiền


Dĩa Chu Đậu vẽ hoa Cúc giây


Dĩa Chu Đậu, hình chim non


Bình rượu Chim, thế kỷ 15


Dĩa Chu Đậu vẽ chim


Bình Chu Đậu vẻ cảnh sơn thủy và Tô vẻ cỏ


Tô Tam Thái (ba màu), Chu Đậu


Bình Tàu đời Càn Long, thế kỷ 18 - Bình Việt Chu Đậu, thế kỷ 15

Thursday, June 16, 2005

Lục Bát Cho Chuồn Chuồn



Giọt Buồn Nhỏ Xuống Thành Thơ
Giọt Đi Là Suối, Giọt Về Là Sông

Giọt Rơi Là Của Đất Trời
Giọt Thương Chờ Nắng, Giọt Sầu Đợi Mưa

Giọt Nằm Ra Thịt Hóa Xương
Giọt Bay Theo Gió, Về Thôi Tự Trời

Giọt Ngồi Là Giữa Đứng Nằm
Giọt Em Là Cửa Trong Mình Có Tôi


Taipei, Taiwan
November 12, 2004

Old Well In Tran Dynasty

.
Nghìn năm còn lại chút này

Trăm năm ta về đâu
Đời lạnh lùng một cõi
Nữa đường mõi cánh thân là gió
Vọng những âm vang hú lạnh dài

Nghìn năm con sóng vỗ
Ta cười với âm u
Phù vân một kiếp lo cơm áo
Cũng chỉ là mây bóng nhạt nhòa


Ha Noi 2000
------
Mưa Ở Bình Tuy

Mưa ở Bình Tuy
Buồn thúi ruột
Chều đợi Đồi Dương
Nát cả người

Chim bay về Núi
Đêm hoang lạnh
Hồn sống bơ vơ
Cũng lạc loài


Bình Tuy 1980

--------------
Mưa Sài Gòn

Ở đây mưa nắng bất thường
Gửi em cơn giận Saigon thân thương
Saigon hay Los quê hương
Mà ta nghe những trăm đường vấn vương

SaiGon 2000


-------------
Hải Vân Đèo

Núi ngữa mặt nhìn trời
Trăm năm hề mây phủ
Sóng vỗ mãi bạc đầu
Chim ơi bay về đâu

Rừng ơi rừng tự đâu
Ngũ vùi cơn mộng mị
Người ơi người ở đâu
Mà tóc cứ vương sầu


Hải Vân 1990

Chiều Ở Ontario Airport


Tôi đưa em về
Chiều rưng rưng lệ rơi
Lời nào sao chẳng nói
Đề hồn tôi tả tơi

Cho khói sóng ngập lòng
Cho nước mắt lưng tròng
Chiều em về bên ấy
Tôi còn gì nữa không

Tôi đưa em về
Buồn ngũ vùi trên vai
Lời nào em rót xuống
Chở hồn tôi mênh mông

Yêu nhau hết một đời
Mà vẫn cứ xa xôi
Thương nhau hết một thời
Mà lòng sao rã rời


Ontario, 1995

Bài Cho 20 Năm

.
Một mình
Bên cây tây ban cầm lặng lẽ
Giọt nước mắt
Rớt theo tiếng đàn
Vang lên những giọng buồn
Thánh thoát

Em dấu yêu

Ta dang đôi tay dài
Bơi theo dòng đời
chơi vơi

Một mình
Bên ly rượu đầy lóng lánh
Màu tím buồn
Như áo em ngày nào
Kiêu sa

Em dấu yêu
Ta có 20 năm
Thương yêu
Dỗi hờn
Ngại ngùng
Hoảng hốt

Giọt nước mắt
Rớt theo tiếng đàn
Vang lên những giọt buồn
Rướm máu

California 2000

Đêm Hội An



Đêm Hội An

Đêm ngửa mặt Nhìn trăng Mửa máu Ngày Soi mình Điên dại U mê

Chim mõi cánh Còn nơi xứ lạ Người trăm năm Trơ tấm Mộ gầy
Ly vỏ Sò Chưa cầm rướm lệ Bình Tỳ Bà Ai gẩy ai nghe
Sông cứ chảy Hoài người không Hội Chùa quạnh hiu Cầu đợi ai về
Khuya nay con nước trở mình Thuyền đi một bước Nghìn trùng cách xa


-----------------
Hội An 11-2001
* Ly vỏ Sò ~ Ly uống rượu, uống trà thế kỷ 15, có khứa xung quang
* Bình Tỳ Bà ~ Bình dáng hình Tỳ Bà, thế kỷ 15

* Hình sông Hoài ở Hội An

Saturday, June 4, 2005

Tháng 11 Cho Em

Tháng 11 tả tơi
Em ủ rủ như chim trốn bảo
Những lời vàng ngọc
Là ngọn dao rướm máu

Chết rồi bài tình ca
Cho đêm hư không
Tôi ơi hết rồi
Em ơi nát rồi
Nụ cười là những đoá phù dung

Ngôn ngữ là tận cùng
Nuốt vào ngấn lệ
Ngôn ngữ là vô cùng
Mửa nát càn khôn

Tôi ơi đừng buồn
Em ơi đừng buồn
Giọt nước mắt xót xa
Nhỏ xuống thành dòng

Trôi đi
Những muộn phiền
Vĩnh cửu


San Francisco Airport
November, 2004

Cõi Nào


Một Mình
Lang Thang
Ở Chốn
Bụi Trần

Trăm Người
Qua Lại
Mà Vẫn
Ngu Ngơ

Ngàn Người
Đi Về
Sao Không
Thấy Nhau

Tôi Tìm
Em Đâu
Về Giữa
Bọt Bèo

Taipei
Nov. 2004